Khí trời đã bắt đầu chuyển
dần sang thu, mị cảnh vật dường như đã bước vào một giác ngủ dài, riêng không
gian nơi đây lại được sười ấm bằng tất cả trái tim của kẻ thù và các bạn hâm mộ
đang một lòng hướng về đội bóng của mình. Không chỉ riêng lớp tôi mà tất cả các
lớp đều mang một ý chí quyết tâm sẽ đoạt được giải ngôi vị cao nhất khối, tôi
nhớ như in lời cô giáo tôi rằng “ Đừng bao giờ khinh địch các em ạ “, lời nói
ấy đã xoáy sâu vào tâm trí tôi mỗi lần lớp tôi “ xuất quân ra trận “. Trải qua
2 vòng bán kết đầy gây go và thử thách lớp tôi đã giành chiến lợi, để vượt qua
hai đối thủ cân sức cân tài là 9/4 và 9/6 cũng một phần nhờ tinh thần đoàn kết
cổ động hết mình của các thành viên trong lớp cũng như sự nhiệt tình, hăng say
trong các cuộc chiến, các cầu thủ của lớp tôi đa phần bị trọng thương ở phần
chân, sau hai tuần được nghỉ ngơi và các chấn thương nhẹ ở các cầu thủ đã lành
lại. Đợt ra quân cuối cùng cho trân chung kết này lớp 9/1 chúng tôi sẽ bắt tay
với đội bạn 9.3, một đối thủ đáng gờm với lớp tôi. Dù biết 9/3 là đối thủ khá “
nặng ký” về sức mạnh nhưng lớp tôi vẫn mang một quyết tâm “ quyết chiến, quyết
thắng”, sống chết đến cùng! Trận chung kết sẽ diễn ra vào ngày 11/10/2012, sang
hôm ấy trời không nắng, gió thổi nhẹ, trên trời có những đấm mây đang bay kèm
theo đó là những cơn mưa phùn của tiết trời mùa thu, thoáng qua cửa sổ, tôi
ngồi thần thơ tiết sinh hoạt ấy long tôi cứ cồn cào nôn nao đến đến trận chung
kết chiều nay, bai nhiêu câu hỏi, cảm xúc cứ dân trào trong tôi, thoáng đọng
một suy nghĩ chợt lóe ra trong tôi cơn mưa ấy đã bắt đầu to và nặng hạt dần
liệu chiều nay trận bong có thể diễn ra. Ôi thật lòng nô nao làm sao! Tôi là
một cố gái của đội chủ nhà 9/1 vừa bị thua các cô gái ở đội đối thủ 9/3 ờ vòng
loại, thế nên tôi đặt hết niềm tin, sự kỳ vọng vào ở các cầu thủ lớp tôi. Tôi
tin rằng với quyết tâm và ý chí kiên cường, các cầu thủ 9.1 sẽ làm nên chuyện!
Thế rồi trời cũng đã ngớt mưa, các giấy mời phụ huynh đến dự buổi bóng đá chiều
nay lớp tôi đã được GVCN gửi trực tiếp cho các bạn có cha mẹ là ban phân hội
phụ huynh của lớp. Một buổi trưa ngắn ngủi cũng trôi qua, một buổi chiều đã
đến, cô thủ quỹ lớp tôi lăng xâng chạy đi mua nước khoáng và các viên xê sủi để
cung cấp năng lượng và vitamin cho các cầu thủ. Đội hình ra sân của lớp tôi gồm
có năm cầu thủ chính thức: Nguyên Huy, Ngọc Nghĩa. Ngọc Hậu, Đức Hiếu, Đình
Hoàng. Bên cạnh đó có sự góp mặt của đội hình dự bị là: Q. Vũ, H.Vũ, Bảo, Huân,
Thiện, một thành phần quan trọng không thể thiếu cùng góp mặt với đội bong đó
là đội ngũ nhặt bong: Dương, V.Thanh, Kỳ,.. trận chung kết diễn ra trên sân cát
của trường THCS Lý Tự Trọng hôm ấy có sự góp mặt của phóng viên, biên tập viên
để ghi hình trận đấu và thành phần trọng tài là thầy Tư và thầy Thiện nằm trong
giáo viên dạy bộ môn thể dục, đội hình lớp 9/1 trong trang phục áo xanh nước
biển là màu của niềm tin, sự chiến thắng trong sạch mà lớp tôi đã đặt 35 trái
tim vào đó ! Hiệp một bưats đầu sau vài phút thi đấu của khối 8, đội hình lớp
tôi chia theo lối phòng thủ và tấn công, người giữ khung nhà là bạn Đức Hiếu, 4
bạnk còn lại tân công và phòng thủ chặt chẽ đối phương. Sau tiếng còi phát lêb
của thầy Thiện trái bong đã bắt đầu lăn, với những đường chuyền bong rất điêu
luyện và bắt mắt người xem, khoảng 7 phút sau một cầu thủ đã ra sân và được thay
thế vào đó là cầu thủ Hoài Vũ, vì bị chấn thương ở ngón chân nên banj Nghĩa đã
đã không tiếp tục ở lại với trận đấu. Tôi và Thi đã chay đi mua bong và gạc để
sơ cứu vết thương cho bạn Nghĩa, sau khoảng 5 phút đi mua đồ sơ cứu vết thương
tôi đã trở lại với trận đấu và biết được lớp tôi đã ghi bàn 1-0 và người đá
thành vông quả bong này là bạn Ngọc Hậu, trận đấu đã diể ra xuyên suốt và cùng
với sự ủng hộ của thời tiết trời không oi nóng lắm và cũng chảng còn hạt mưa
nào rơi nữa cả! Hiệp 1 đã kết thúc với bàn thắng 1-0 nghiêng về lớp 9/1, đội
tôi cũng yên tâm về kết quả đx có, nhưng cũng không vì thế mà chúng tôi lơ là
việc phòng thủ, các cầu thủ được nghĩ ngơi để trận đấu hiệp 2 ở khối 8 diễn ra,
các cầu thủ của chúng tôi được bổ sung thêm năng lượng với những viên xê sủi và
nước tăng lực Revier cung cấp nước cho cơ thể, sau những phút được nghỉ ngơi
rất cả đã chuẩn bị vào đội hình với câu khẩu hiệu “ Quyết chiến, quyết thắng”
dù đã yên tâm phần nào về tỉ số nhưng 20 phút vẫn còn nhiều và tình thế có thể
xoay ngược vì thế không một cầu thủ nào của đội chúng tôi lơ đễnh cả ! Vậy bao
lo lắng của tôi bấy giờ đã xãy ra trái bong tiên được bạn Bá Thiện đôi 9/3 ghi
bàn, khung thành lớp tôi đã bị rung lên., tất cả như bị thiêu đốt, tôi nóng cả
người, ôi chắp tay lại trời khung thành ơi ước gì có một cánh cửa vô hình ngăn
cho trái bong ấy không lần nào lọt vào khung thành lớp tôi nữa ! Lại một lần
nữa thôi thót cả tim khi trái banh suyệt qua khung thành lớp tôi nhưng niềm vui
lại vỡ òa với chúng tôi khi Ngọc Nghĩa chân bong cừ khôi của lớp tôi đã vào sân
và làm thủng lười đội bạn, tỉ sối lại được tăng lên là 2-1, cách đều 1 quả lớp
tôi đứng ngồi không yên mong sao hiệp 2 kêt thúc 1 cách nhanh chóng, chúng tôi
đếm từng giây đợi tiếng còi vang lên nhưng ôi không lưới lớp tôi lại bị phá
hỏng bởi 1 cầu thủ 9/3 tỉ số ngang bằng 2-2, tiếng hò reo của cổ động viên 9/3
đã bắt đầu lấn át tình thế, nhưng với sự đoàn kết đồng long sống chết vì lớp
9/1 đã đừng lên tiếng reo hò vang lên của đội kèm theo tiếng gõ vỏ lon nước
vang ra, thế rồi hiêp 2 cũng đã sớm kết thúc với tỉ số ngang bằng các bạn lại
nghỉ ngơi uống nước rồi hiệp đá luân lưu, đến giờ phút này tôi không còn can
đảm để chiến đấu với trái bóng, tôi không dám nhìn thẳng vào sự thật diễn ra
trước mắt tôi, trận đấu luân lưu bắt đầu, hết lượt này đến lượt khác khung
thành bị rung lên vì những cú sút của 2 lớp về lớp 9/1 bạn Nghĩa làm thủ môn và
lớp 9/3 thủ môn là bạn Tuấn, khá là cao to so với thủ môn của lớp tôi, đến lượt
đá cuối cùng quyết định tỉ số, chân tôi như rụng rời không thể đứng vững trái
tim tôi như múôn nhảy thót ra ngoài lo sợ cho lớp tôi bị đánh bại, bằng niềm
tin của tôi cũng như các bạn trong lớp đặt hết vào đấy tôi quay lưng đi ra
khoảng sau và chỉ biết nhắm mắt mong sao cho mọi chuyện xuông sẻ với lớp tôi,
cũng như tôi Phước lớp trưởng cũng không dám đối diện với điều mà chúng tôi sắp
nhận được, nhưng tiếng hét từ bạn Nhi và đồng đội như thức tỉnh tôi, ôi lớp 9/1
thắng rôi, 9/1 vô địch bao niềm vui, sự xúc động dâng trào trong mỗi thành viên
lớp tôi, khong biết phải nới gì hơn, không biết phải làm gì cả trong lúc đấy
chỉ biết ôm nhau., nhìn nhau trong niềm
vui chiến thắng của lớp tôi. Và hẳn danh hiêu “ đương kim vô địch “ về giải
bong đá nam sẽ không thể nào lọt khỏi tầm tay của tập thể 9/1
Tác giả : Nguyễn Trần Phương Chi